gửi bởi victorytoc » Thứ 3 04/01/11 9:37
.............
Anh Đức sau một hồi ngơ ngẩn
Với cô em thư ký anh Bình
Giật mình thấy sư phụ làm thinh
Vội xán lại hỏi dăm câu chuyện
Cô bé trường Y uống phải gì không biết
Cười vô tư từ nãy đến giờ
Má hồng, răng trắng thật nên thơ
Nụ cười ấy, ngẩn ngơ bao thực khách
Hẹn được việc, anh Bình liền lách
Sang một bên tóm được bác Khuê
Tay cầm chén, tiện miệng rủ rê
Nào tôi - bác làm thêm vài chén
Góc khuất, lớp trưởng ngồi choáng váng
Tay khoác vai ông bạn khoai nhừ
Rượu vào rồi, mặt rất tâm tư
Khoai thì nghĩ tay còn miếng ổi
Đang ngon lại bị cản, làm sao ?
Chuyện thủ thỉ, khi nào chấm dứt
Hay mình liều, mình nhường đút phứt
Vào mồm ông lớp trưởng cho xong
Tất niên, thực là thỏa ước mong
Đã giằng xé bao ngày lòng anh Đức
Đủ mặt các cô, các em một lúc
Anh chuyển sang tán tỉnh thật gần
Mặt tưng bừng, lòng dạ lâng lâng
Anh cứ thế, thả hồn qua lời nói
Ôi ánh mắt sao mà đắm đuối
Thế mới hay, sức trẻ - tài cao
Cứ có dịp, sóng ắt dâng trào
Ắt ngói đổ, siêu đình, đổ quán
Già làng ngồi một mình thấy chán
Cũng quay sang cháu gái chuyện trò
Cũng thì thầm, cũng nhỏ cũng to
Nội dung chuyện có giời mới hiểu
Cháu gái cười, nụ cười hàm tiếu
Mà sao tay cầm sẵn alo
Cứ như là sắp nện một vồ
Vào loa phường ông già lắm chuyện
Cả lớp trước khi về quyến luyến
Quây xung quanh ông lão già làng
Chuyện kể rằng, rượu uống muốn sang
Chỉ mặt hồng, không ai bị ngã
Không làm phiền chủ quán ngồi trông
Cùng vui, nhưng đừng quá bốc đồng
Uống nhiều quá thành ra mất trí
Tất cả đồng lòng, cất chai rượu quí
Giành dịp vui, tụ tập đủ đông
Hãy khiêng ra, ấp áp rượu nồng
Cùng chia sẻ cho tràn đầy tình nghĩa
Chuyện tất niên, tưởng là bình dị
Mà luyến lưu, ấm áp mãi trong lòng
Mới đầu chỉ nghĩ tập là xong
Nghỉ tập thì ai về nhà nấy
Vậy mà hay, đời không phải vậy
Một nhóm người, phút chốc đã nên thân
Vậy tiện đây, mời khắp xa gần
Ai muốn dự tất niên năm tới
Muốn sức khỏe lên, đời phơi phới
Đến với chúng tôi - Trường Thực nghiệm Liễu Giai !
(Hết)
Sức Khỏe, Tri Thức và Nỗ lực tạo Thành Công
Vị Tha để Thanh Thản